Đeo bồng một kiếp dở dang
Mơ hồ một cõi lang thang dặm trường
Chuyện xưa nay hóa thành sương
Lòng ta nay tựa bức tường rêu phong
Người xưa nay đã lấy chồng
Ta lâu cũng đã chẳng mong chẳng màng
Thế mà ta vẫn hoang mang
Liệu chăng ta vốn dở dang một đời
Dù có lúc tình bén hơi
Cũng đôi lúc nghĩ đây người ta mơ
Chuyện dù đẹp tựa bài thơ
Nhưng ta vẫn sợ nếu mơ đến người
Sợ rằng khi đã buông lời
Thì người cũng sẽ bỏ rơi chân tình
Thà rằng ta cứ một mình
Còn hơn đau khổ vì tình ta mang
Đeo bồng một kiếp dở dang
Mơ hồ một cõi lang thang dặm trường
Bóc tem cho chú abba cái nào. Bài thơ rất tâm trạng, không hiểu là chú làm để mà làm, hay làm để nói ra những suy nghĩ trong cỗ lòng chú, nhưng a thấy thơ hay! Vote cho chú một phát!
Trả lờiXóaAnh đề nghị chỉnh tí xíu được không, câu "Dù có lúc tình bén hơi" nên chăng sửa lại thành "Tình dù có lúc bén hơi" nghe sẽ hay hơn?
câu đó ngắn đoạn 3/3 hay hơn là 2/2/2 anh Sol nở
Trả lờiXóa