Cuộc đời tôi vốn chẳng có gì
Không muốn em phải vấn vương chi
Vì thế cho nên tình lận đận
Cho hết tất cả chẳng nhận chi
abba
chém gió gieo bão
17 thg 10, 2013
25 thg 9, 2013
lời hẹn hò mùa thu
Tháng 9 này mình sẽ thử nhé em
Yêu thôi mà có gì không dám thử
Anh đến phía sau ôm em không tư lự
Một cái ôm ghì đưa em qua những ngày mưa
Anh sẽ cho em những kỷ niệm về mưa
Về những ngày đôi ta cùng sánh bước
Và mọi chuyện sẽ như em mong ước
Có nhau rồi giông tố sẽ qua
Anh sẽ dắt em đi đến những miền xa
Với những nụ hôn nồng giữa phố đông xa lạ
Em sẽ thấy mùa thu này thật lạ
Chẳng còn vô vị, lá vàng cũng thôi rơi
Chỉ còn em anh, trời xanh và mây trắng nhẹ trôi
Và mùa thu dường không còn thu nữa
Dẫu bất chợt mưa trút lên hai đứa
Có nhau rồi em bỗng thấy yêu mưa
Tháng 9 rồi, em đã sẵn sàng chưa!
Yêu thôi mà có gì không dám thử
Anh đến phía sau ôm em không tư lự
Một cái ôm ghì đưa em qua những ngày mưa
Anh sẽ cho em những kỷ niệm về mưa
Về những ngày đôi ta cùng sánh bước
Và mọi chuyện sẽ như em mong ước
Có nhau rồi giông tố sẽ qua
Anh sẽ dắt em đi đến những miền xa
Với những nụ hôn nồng giữa phố đông xa lạ
Em sẽ thấy mùa thu này thật lạ
Chẳng còn vô vị, lá vàng cũng thôi rơi
Chỉ còn em anh, trời xanh và mây trắng nhẹ trôi
Và mùa thu dường không còn thu nữa
Dẫu bất chợt mưa trút lên hai đứa
Có nhau rồi em bỗng thấy yêu mưa
Tháng 9 rồi, em đã sẵn sàng chưa!
25 thg 8, 2013
một cõi mơ hồ
Đeo bồng một kiếp dở dang
Mơ hồ một cõi lang thang dặm trường
Chuyện xưa nay hóa thành sương
Lòng ta nay tựa bức tường rêu phong
Người xưa nay đã lấy chồng
Ta lâu cũng đã chẳng mong chẳng màng
Thế mà ta vẫn hoang mang
Liệu chăng ta vốn dở dang một đời
Dù có lúc tình bén hơi
Cũng đôi lúc nghĩ đây người ta mơ
Chuyện dù đẹp tựa bài thơ
Nhưng ta vẫn sợ nếu mơ đến người
Sợ rằng khi đã buông lời
Thì người cũng sẽ bỏ rơi chân tình
Thà rằng ta cứ một mình
Còn hơn đau khổ vì tình ta mang
Đeo bồng một kiếp dở dang
Mơ hồ một cõi lang thang dặm trường
Mơ hồ một cõi lang thang dặm trường
Chuyện xưa nay hóa thành sương
Lòng ta nay tựa bức tường rêu phong
Người xưa nay đã lấy chồng
Ta lâu cũng đã chẳng mong chẳng màng
Thế mà ta vẫn hoang mang
Liệu chăng ta vốn dở dang một đời
Dù có lúc tình bén hơi
Cũng đôi lúc nghĩ đây người ta mơ
Chuyện dù đẹp tựa bài thơ
Nhưng ta vẫn sợ nếu mơ đến người
Sợ rằng khi đã buông lời
Thì người cũng sẽ bỏ rơi chân tình
Thà rằng ta cứ một mình
Còn hơn đau khổ vì tình ta mang
Đeo bồng một kiếp dở dang
Mơ hồ một cõi lang thang dặm trường
13 thg 8, 2013
những mảnh tình tàn
Chẳng thể là một nửa của đời nhau
Khi vẫn còn nhiều vấn đề ngang trái
Nửa chữ tình yêu sao thể kết trái
Sao đủ bền để sánh bước bên nhau
Nếu không thể là một nửa của nhau
Thì người ơi xin đừng nỡ chối bỏ
Một mảnh tình không đủ sức để tỏ
Không đủ để làm gì ngoài giữ lấy vấn vương
Nếu rồi mai lỡ có bước chung đường
Thì người ơi không cần phải đứng lại
Hãy rảo bước và không cần ngoảnh lại
Bởi mảnh tình tàn không đủ sức thôi đau
Bởi mảnh tình tàn không đủ sức quên mau
....những mảnh tình tàn
Khi vẫn còn nhiều vấn đề ngang trái
Nửa chữ tình yêu sao thể kết trái
Sao đủ bền để sánh bước bên nhau
Nếu không thể là một nửa của nhau
Thì người ơi xin đừng nỡ chối bỏ
Một mảnh tình không đủ sức để tỏ
Không đủ để làm gì ngoài giữ lấy vấn vương
Nếu rồi mai lỡ có bước chung đường
Thì người ơi không cần phải đứng lại
Hãy rảo bước và không cần ngoảnh lại
Bởi mảnh tình tàn không đủ sức thôi đau
Bởi mảnh tình tàn không đủ sức quên mau
....những mảnh tình tàn
một điều rất nhỏ
Nữa vầng trăng đủ soi sáng trời đêm
Một ánh sáng tàn cũng ấm lòng vô vọng
Trong thế giới chỉ muôn vàn ảo mộng
Một vòng tay hờ cũng hạnh phúc vô biên
Ánh mắt hững hờ đủ toát vẻ dịu hiền
Một câu nói vô tình đủ sức nuôi hi vọng
Giữa thế giới chỉ muôn vàn ảo mộng
Chỉ một nụ cười vội đủ hàn gắn vết thương
Một ánh sáng tàn cũng ấm lòng vô vọng
Trong thế giới chỉ muôn vàn ảo mộng
Một vòng tay hờ cũng hạnh phúc vô biên
Ánh mắt hững hờ đủ toát vẻ dịu hiền
Một câu nói vô tình đủ sức nuôi hi vọng
Giữa thế giới chỉ muôn vàn ảo mộng
Chỉ một nụ cười vội đủ hàn gắn vết thương
26 thg 6, 2013
Cái ồn đầu tiên
Trăm năm trong cõi người ta
Người nào chả có người ra người vào
Trăm năm bên xứ nước lào
Thịt chồn xứ ấy người nào cũng mê
Chỉ nghe chưa thấy cũng phê
Nếu ăn một miếng chắc tê tới đầu
...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)